拼音chéng qiē
注音ㄔㄥˊ ㄑ一ㄝ
繁體誠(chéng)切
⒈ ?真誠(chéng)懇切。
⒈ ?真誠(chéng)懇切。
引《后漢書·光武帝紀(jì)上》:“純 言甚誠(chéng)切, 光武 深感,曰:‘吾將思之。’”
唐 趙璘 《因話錄·角》:“﹝書﹞曰:‘和尚薄於滋味,深於酒德,所食僅同嬰兒,所飲或如少壯。常恐尊體有所不安,中夜思之,實(shí)懷憂戀。’其誠(chéng)切如此。”
明 李贄 《與馬百時(shí)書》:“然則人之真實(shí),志之誠(chéng)切,氣之豪雄,吾矢發(fā)必中,皆可羨者。”